Tag Archive | Tim ban trai Facebook

Phải hiểu rõ cuộc sống ở Mỹ

Tôi hiện sống tại Mỹ, nhân đọc được câu chuyện của Hải, tôi thấy cần có đôi điều với bạn, để bạn có cái nhìn tổng quát về quyết định cho cuộc tình hiện tại của chính mình.

Nguoi My goc Viet tai Hoa Ky

Nguoi My goc Viet tai Hoa Ky

Tôi đọc toàn bộ câu chuyện của Hải mà thấy có nhiều tình tiết khá phức tạp và mâu thuẫn:

Bản thân Hải là người có một gia đình tương đối khá giả (so với bạn gái Hải), vì thế gia đình của bạn gái Hải đã “sợ gia đình không môn đăng hộ đối với gia đình Hải” nên đã ngăn cấm mối tình này.

Và vì gia đình bạn gái bạn “quá khó khăn” nên đã quyết định cho con đi qua Mỹ theo diện kết hôn giả với một Việt kiều để “vừa đi học, vừa đi làm” theo sự sắp xếp của người cô bên Mỹ.

Người Việt kiều này đã biết hai bạn đã yêu nhau tại VN, nhưng đồng ý cưới vì nghĩ rằng có tiền và “lấy được rồi thì sẽ quên bạn luôn”.

Sau khi qua Mỹ, bạn gái Hải đã sống chính thức đời sống vợ chồng và người chồng này muốn có một đứa con.

Sau khi phát hiện vợ mình còn quan hệ với Hải, người chồng cắt đứt mọi liên lạc của người vợ.

Bạn gái Hải không còn tiếp tục đi học mà “chú tâm đi làm kiếm tiền để gửi về gia đình”.

Hiện tại vợ chồng bạn gái Hải đã về VN thăm gia đình.

Gia đình của bạn gái Hải vẫn “quản lý con gái” vì sợ gặp lại Hải.

Người chồng Việt Kiều sợ “ly dị vì phải chia đôi tài sản”.

Bạn gái Hải nói rằng “không xứng đáng với Hải nữa vì là gái đã có chồng”.

Phân tích ra những vấn đề trên để thấy rằng:

Mục đích của gia đình bạn gái của Hải là muốn con gái mình qua Mỹ và không muốn chấp nhận mối tình của hai bạn.

Gia đình nghèo vì thế chuyện hôn nhân của con gái họ được sắp xếp bởi những người cô bên Mỹ là kết hôn giả để được đi.

Gia đình bạn gái Hải không biết và không tìm hiểu kỹ những thủ tục cũng như những gì sẽ xảy ra đối với con gái họ khi qua đến Mỹ, vì mục đích của họ là cho con đi Mỹ chứ không phải là gả chồng cho con.

Những người cô bên Mỹ này chắc chắn rằng phải hiểu rất rõ về những việc mình làm cũng như luật lệ của Mỹ.

Người Việt kiều kia thật sự là muốn cưới vợ chứ không phải là làm đám cưới giả để lấy tiền.

Và vì vậy Hải và cả bạn gái mình đều không hiểu rõ những “tính toán của người lớn” nên một bên thì cứ “vô tư yêu và giúp đỡ gia đình thông qua cô bạn thân của bạn gái, mặc dù gia đình của bạn gái Hải vẫn không thừa nhận” và một bên thì “đau khổ vì phải sống chung với người đàn ông mà mình không yêu, nhưng luật pháp công nhận là chồng”.

Luật pháp Mỹ quy định rất rõ ràng về hôn nhân gia đình:

· Vợ chồng thì phải sống chung với nhau (nếu thật sự chỉ là hôn nhân giả thì muốn ly dị phải có thời gian đủ 3 năm mới đúng luật).

· Đã là vợ chồng chính thức rồi thì mọi giấy tờ liên quan đến pháp lý phải gắn chặt cả với vợ và chồng, không thể tách rời được (ví dụ tiền bạc, nhà cửa, xe cộ, income của nhau…).

· Khi một người (nam hay nữ) chấp nhận tính pháp lý trong hôn nhân thì ảnh hưởng rất lớn cho đời sống của họ trong tương lai (ở Mỹ có những ưu đãi cho nhiều trường hợp như trợ cấp Low income, người tàn tật, người già và trẻ em…).

· Phải trả giá rất đắt nếu xảy ra trường hợp phải ly dị, nhất là đàn ông (bạn không thể hiểu rõ được vì đời sống trên đất Mỹ không phải là thiên đường, rất là vất vả, vì thế không ai là không tính toán, vì sự tồn tại của cá nhân và không ai từ chối mọi quyền lợi cũng như những cái mà mình sẽ và phải được hưởng cả, nếu là phụ nữ!).

· Sau khi qua được Mỹ rồi, bạn gái Hải phải là thường trú nhân tại Mỹ ít nhất là 3 năm mới được Chính phủ cấp thẻ xanh thời hạn 10 năm, và đủ điều kiện để được nhập quốc tịch theo chồng (nếu không thì phải đủ và đúng 5 năm).

· Nếu phát hiện được là hôn nhân giả mạo thì sẽ bị trục xuất vô điều kiện, và người bảo lãnh phải bị ra tòa và lãnh án.

Bạn gái của Hải mới sống trên đất Mỹ được 3 năm, cô ấy chắc đã được cấp thẻ xanh 10 năm và chuẩn bị được nhập quốc tịch Mỹ theo chồng theo luật định. Cô ấy hiện có đầy đủ những cơ sở của tính pháp lý cũng như được quyền bảo lãnh thân nhân của mình sang Mỹ nếu như cô ấy và gia đình muốn điều này (đây cũng là vấn đề bạn Hải cần quan tâm).

Chồng tất nhiên không muốn mất cô ấy cũng như không muốn cô được tất cả những gì cô được hưởng từ chuyện kết hôn nếu thật sự là giả. Và vì chồng cô ấy không có vụ lợi gì về cuộc hôn nhân này.

Cô ấy còn rất non trẻ, và trên đất Mỹ này ai lo thân nấy, không ai có thể giúp đỡ ai cả (kể cả người thân là cô của cô ấy). Vì thế cô ấy phải bám vào người chồng, vì thời gian đầu là thời gian khủng hoảng nhất của người VN nói chung và cô ấy nói riêng khi mới đặt chân lên đất Mỹ.

Bên Mỹ này, việc đi học là không tốn tiền, vì nếu gia đình cô ấy thuộc diện low income, (ngoại trừ người chồng có income cao thì cô ấy đi học phải đóng tiền, và chắc chắn rằng chồng cô ấy không thuộc diện này).

Bạn đừng quan niệm là ở Mỹ (USA) ai cũng giàu, điều này lại càng khó hơn nếu là người VN.

Tôi nêu ra những vấn đề trên để bạn Hải hiểu một phần những cái khó khăn cho bạn gái mình, và những ràng buộc pháp lý của người chồng. Đồng thời cũng phân tích cho Hải biết rằng với những việc nêu trên bạn gái Hải dù có yêu bạn đến đâu đi nữa sẽ cũng không thể tự giải quyết một mình mà không có sự đồng ý của người chồng. Bên Mỹ mướn luật sư đắt lắm, chỉ có tỷ phú mới dám làm (nếu là giàu thật). Không đơn giản như VN là chỉ đưa đơn ra Tòa chờ giải quyết ly dị vì “không hòa hợp”, hoặc chia hai tài sản là đủ…

Có một câu thường dùng khi sống trên đất Mỹ là “1 năm đầu thì ghét Mỹ, năm thứ 2 thì hơi thích Mỹ, nhưng đến năm thứ 3 thì bắt đầu yêu Mỹ”, đó là sự ví von của những giai đoạn đầu khó khăn và từ từ ổn định cuộc sống. Bạn gái Hải đã sống được 3 năm và dần dần đã thích nghi rồi. Vả lại con gái mà “mưa dần thấm đất, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, dù không có tình yêu thực sự, nhưng rồi “đâu cũng vào đó”. Cuộc sống bên Mỹ này rất khác với VN, nhiều khó khăn và ràng buộc!

Bạn còn rất trẻ, tương lai còn đang trước mặt, khi chưa là gì của nhau thì rất đẹp, nhưng thực tế đời sống vợ chồng rất phức tạp, cần phải cân nhắc thật kỹ trước khi quyết định. Cô ấy bây giờ là gái đã có chồng. Dù không yêu thương, nhưng người chồng ấy đã cưu mang cô ấy trong suốt 3 năm, với bao nỗ lực về tình cảm và tài chánh cũng như được sự đồng tình của cả gia đình cô ấy, tôi nghĩ rằng cô ấy cũng đã suy nghĩ nhiều và chấp nhận hiện tại cho dù có hy sinh một chút riêng tư.

Tôi không khuyên bạn nên tiến hay lùi trong cuộc tình này, tất cả là nằm trong nỗ lực của hai bạn, với những rào cản của gia đình cô ấy, với những gì hiện tại của cô ấy, và những nỗ lực trong tiến bộ sự nghiệp của chính bạn, thì bạn phải hiểu rõ và làm những gì nên làm, nhất là bạn là “đàn ông”.

Chúc bạn tìm được những suy nghĩ chín chắn nhất để không làm dang dở tương lai cho chính bạn và người bạn gái mà mình đã yêu thương.

Thân mến,

Source: Laychongvietkieu

Tim Kiếm chồng trên FaceBook

Có bạn kiếm chồng qua Chat, Blog, Forums, Du học, Du lịch,… Thì tôi cũng kiếm chông qua FaceBook.

Nguoi My goc Viet tai Hoa Ky

Nguoi My goc Viet tai Hoa Ky

Sau đây, tôi trình bày kinh nghiệm của tôi.

Theo tôi, tình yêu phải tìm kiếm. Người đời thường nói “đi tìm nửa kia của mình”. Tìm kiếm tình yêu không có gì phải chê cười mà là một việc làm rất đáng khích lệ.

Ngày xưa, ông bà tìm kiếm cho con cháu. Ngày nay mình phải tự tìm cho chính mình.

Ai cũng muốn sống trong môi trường mình thích. Có người thích quê hương với đồng lúa xanh. Có người thích thành thị với cao ốc. Riêng tôi thì thích sống ở Mỹ.

Đôi lúc tôi xấu hổ chỉ vì thích sống ở Mỹ để được lái xe hơi thoải mái và đúng luật giao thông. Tôi biết tôi không thể làm việc ở VN để có đủ tiền mua xe hơi nhưng tôi biết chắc là tôi có thể làm việc ở Mỹ và mua xe hơi rẻ và dễ hơn.

Bạn trách tôi cũng được. Nhưng đó là mong ước của tôi. Đồng lương tôi chừng 9 triệu mỗi tháng. Tiêu xài dè sẻn và đóng góp cùng gia đình thì còn lại 4 triệu dành dụm. Vậy bao lâu tôi sẽ mua được chiếc Camry mà ở VN bán 45 ngàn USD trong lúc ở Mỹ chỉ bán 22 ngàn USD?

Cho nên muốn được ở Mỹ thì tôi phải tìm “nửa kia” của mình ở Mỹ.

Chat là xưa quá, Blog là xưa quá, forum thì lộn xộn, đi du lịch thì khó xin visa, đi du học thì không thể, …. vậy thì tôi dùng FACEBOOK.

Vâng! FaceBook giúp tôi tìm “nửa kia” của mình một cách chắc chắn và chân thật nhất.

Tôi nhắc lại là tìm nửa kia là một quá trình đòi hỏi sự kiên nhẫn, nhất quán, chân thật, … Do đó biết mình là ai, “nửa kia” phải như thế nào, và những ảnh hưởng xung quanh đến “công cuộc tìm kiếm” ra sao.

Tôi 24 tuổi, chưa già nhưng hết còn trẻ. Không còn tuổi lố nhố choi choi nhưng vẫn phải trẻ trung có “chọn lọc” (cười). Tức là cuộc đời vẫn màu hồng thắm nhưng không còn nhanh nhẹn và nhiều màu sắc của tuổi teen.

FaceBook kết nối bạn bè bằng “friend”. “friend” của “friend” dính chùm nhau nên dễ dàng bị biết một cách rộng rãi nếu không đóng kín. Nếu mình đóng kín cho riêng “friend” trực tiếp và không cho “friend” của “friend” mình thì mình khó được biết nhiều ngoại trừ mình “kết nạp” nhiều friend.

Đó là con dao hai lưỡi. Do đó tôi rất cẩn thận ăn nói trên FaceBook để tạo hình ảnh đúng với tính cách của mình. Sau đây là từng bước:

– Tạo 1 account với tên Mỹ dễ gọi trong tiếng Việt như Annie, Lily, Daisy, Kathy,…

– Chọn “friend” nào trong đám bạn bè của mình ít bị tai tiếng trên FaceBook hay ít cãi vã và lớn tiếng trên đó.

– Có ai mời làm “friend” thì thật cẩn thận và xem xét kỹ.

– Không đưa lên những link dễ gây tranh cãi và tạo ra hai cực rõ rệt “thích” và “không thích”. Chọn lọc kỹ đưa link. Đưa link không nhất thiết cần nhiều “comment” hay “like”, mà là sự thể hiện mình là người thế nào cho “nửa kia” thấy mình.

– Trong mục “Photos” thì cần tạo từ từ những “albums” nhưng không quá nhiều. Hình trong album phải chọ lọc kỹ nội dung, không bỏ nhiều hình lên. Hình không chụp choàng vai hay hót cổ với con trai, không quá nghiêm túc, nhưng tránh nhiều hiểu lầm. “Nửa kia” thấy hình thì cảm thấy mình “không thuộc về ai”, “chưa thấy thích ai”, “không biết chắc mình có hoặc không có ai”,…

– Trong mục “Notes” thì viết bài tâm sự cẩn thận.

– Viết lên “Wall” thì tránh kiểu viết tạo sự chú ý hoặc kiếm “like” thật nhiều. Tránh thể hiện quá nhiều về mình. Tuyệt đối không than phiền bất cứ ai hoặc tranh cãi với ai. Nếu có sự tranh luận thì thật nhẹ nhàng và chấm dứt khi có chiều hướng ngày một nặng nề.

– Không “like” quá nhiều một cách vô nghĩa. “Like” cũng thể hiện tính cách của mình.

– Không comment tùm lum để kiếm nhiều “friend”.

– Mời làm “friend” của mình có chọn lọc và tìm nhiều bạn cũ bên Mỹ.

– Tham gia những “Groups” lớp cũ trường xưa của mình vì thế nào cũng có những người ở Mỹ tham gia. Nếu không có “group” như thế thì tạo ra và mời những ai có liên hệ vào.

– Không đánh bóng hình ảnh của mình bằng những thể hiện như: từ thiện, tôn kính, triết lý sâu sắc,…

– Trao đổi qua lại chừng mực, không dốc hết lòng.

Và điều cuối cùng bạn nên nhớ:

– Những gì bạn bỏ lên trên Internet thì không bao giờ lấy lại được. Internet khác với những cuộc họp mặt vui chơi với bạn bè ngoài đời. Internet nó giữ tất cả những gì mình bỏ lên nó.

Sau hơn 2 năm ròng trên FB, mình tuy đã gần 27 tuổi, vẫn chưa thấy bóng dáng “nửa kia”. Cho dù có nhiều chàng Việt Kiều tìm tới mình làm quen ở ngoài thật khi tìm hiểu mình qua FaceBook, nhưng mình tránh né nhẹ nhàng vì con tim của mình chưa đập mạnh loạn xạ.

Mình tin mình sẽ tìm được.

Một ngày kia cũng đến, chàng đi công tác ở VN và tìm cách gặp mình. Chàng là “friend” của “friend” mình và chàng cũng theo dõi âm thầm của mình lâu lắm nhưng mình ít chú ý đến chàng cho dù có trao đổi “comment” và “like” qua lại nhiều lần. Mới gặp chàng mình đứng không vững, đầu chóng mặt. Mình biết chàng là “nửa kia” của mình.

Chỉ 18 tháng sau đó mình đặt chân lên xứ Mỹ sống cùng với “nửa kia” thương yêu của mình. Hành trang của mình là vốn Anh Văn sau nhiều năm miệt mài học và đủ thứ chứng chỉ khi rảnh mình học. Mình chỉ việc chỉnh lại cách nói, giọng nói cho phù hợp với địa phương và đi học lại những chứng chỉ (vì chứng chỉ ở nước nào có giá trị nhất tại nước đó cho dù cùng hệ thống như Microsoft hay Oracle (mình làm và học quản trị cơ sở dữ liệu)).

Mình vừa đi làm, vừa có bầu, vừa dành dụm mua xe (cho dù chàng có ủng hộ). Mình có được ít tiền và cùng chàng đứng tên đặt cọc để mua trả góp được xe mới toanh.

Mong ước của mình thành hiện thực: sống với gia đình nho nhỏ của mình ở Mỹ, mua xe Camry (cho dù có xe là chuyện thường), và lái xe ở Mỹ.

Mình biết mình vọng ngoại nhưng thời hiện đại một số dòng người di cư qua lại các nước là chuyện thường. Dân Tây dân Mỹ da trăng định cư lập nghiệp ở Việt Nam thì dân Việt Nam cũng có thể.

Thân chúc các bạn gặp nhiều hạnh phúc!

Source: Laychongvietkieu